Đau hoài dạo cũ bên lầu các
Cũng ví lời ai giờ tưởng bạc
Dẫu cuốn mơ này lặng vẩn vơ
Cho tràn ngỡ nọ đầy xơ xác
Người qua đắm dõi nẻo hương chiều
Kẻ giữ quen thề nơi tiếng nhạc
Để nén môi hồng mỗi bận xa
Ôm tình gửi lại sầu thương ngác
Lhtnv. Nđt. Ltđ.
Thu về ngọn lửa buồn ngơ ngác
Lá bẽ bàng rơi thềm trải nhạc
Tím nhạt cung sầu ngỡ thẩn thơ
Vàng son thuở mộng còn xao xác
Mà kia cứ gọi buổi tim thầm
Bởi ấy vừa quên tình nghĩa bạc
Để trách ngày xưa một chữ thề
Đau hoài dạo cũ bên lầu các
Thu về ngọn lửa buồn ngơ ngác
Lá bẽ bàng rơi thềm trải nhạc
Tím nhạt cung sầu ngỡ thẩn thơ
Vàng son thuở mộng còn xao xác
Mà kia cứ gọi buổi tim thầm
Bởi ấy vừa quên tình nghĩa bạc
Để trách ngày xưa một chữ thề
Đau hoài dạo cũ bên lầu các