Nđt
Cạn buổi thu tàn trước ngõ đông
Làn môi chợt sẫm chẳng thêm hồng
Hình như bến cũ nào ai đợi
Lẽ tại hôm dài ấy kẻ trông
Bởi góc trời kia còn nữa quạnh
Mà duyên phận đó vẫn chăng nồng
Tràn vơ vẩn mộng làm mi úa
Đẫm thở than rầu dạ buốt không
Làn môi chợt sẫm chẳng thêm hồng
Hình như bến cũ nào ai đợi
Lẽ tại hôm dài ấy kẻ trông
Bởi góc trời kia còn nữa quạnh
Mà duyên phận đó vẫn chăng nồng
Tràn vơ vẩn mộng làm mi úa
Đẫm thở than rầu dạ buốt không