Đông về gió lạnh nỗi niềm thay
Kẻ đến rồi đi nặng trĩu bày
Bữa gặp mà sao lòng khó thoả
Khi rời chẳng biết não rầu cay
Vườn xưa lũ én không buồn đậu
Cảnh đẹp đàn ong cũng vắng này
Cứ tưởng Xuân tràn đem mộng xoã
Hôm giờ dáng mỏng biệt nào hay
Kẻ đến rồi đi nặng trĩu bày
Bữa gặp mà sao lòng khó thoả
Khi rời chẳng biết não rầu cay
Vườn xưa lũ én không buồn đậu
Cảnh đẹp đàn ong cũng vắng này
Cứ tưởng Xuân tràn đem mộng xoã
Hôm giờ dáng mỏng biệt nào hay