Đêm về lạnh buốt nỗi niềm đong
Dõi cảnh người đi xót lệ tròng
Bởi rõ nghèo duyên đành cách biệt
Hay nào khó khổ nhận lìa mong
Trăng tràn cánh cửa thêm rầu não
Nguyệt chiếu thềm hiên để nẫu lòng
Chạnh nhớ tâm hồn thương thuở cũ
Nên đời vẫn tối chẳng hề trong
Dõi cảnh người đi xót lệ tròng
Bởi rõ nghèo duyên đành cách biệt
Hay nào khó khổ nhận lìa mong
Trăng tràn cánh cửa thêm rầu não
Nguyệt chiếu thềm hiên để nẫu lòng
Chạnh nhớ tâm hồn thương thuở cũ
Nên đời vẫn tối chẳng hề trong