Trụ cái duyên đời giữa thế gian
Trời quăng đất quật cực vô vàn
Khan tiền “củ đếm dưa hành”... Khổ!*
Ít gạo “chum nhòm nước cáy”... Nan!
Xốc tới bền lòng tin sớm hửng!
Vươn lên vững chí chắc đêm tàn!
Chồng hoà vợ thuận nhà êm ấm
Sáng kiếp dân thường chẳng phải quan.
* "Đo lọ nước cáy, đếm củ dưa hành"