Đắm mộng xưa thề bỗng xẻ đôi
Chìm sâu nỗi nhớ tận lưng đồi
Liền như cánh nhạn chiều cô lẻ
Mới tựa bông hồng buổi đẫm côi
Trải bước vườn hoa tìm liễu vậy
Lùa chân chốn phận gửi duyên rồi
Mà tim cứ lặng bên thềm cũ
Chín đỏ nhưng đành nẫu nhạt môi
Lhtnv. Nđt. Ltđ
Thoảng bữa phai mờ rát cặp môi
Còn đâu thuở ấy chợt xa rồi
Trao tình ngỡ ngọt giờ đơn chiếc
Gửi giấc mơ nồng đã lạnh côi
Bởi cõi thương người vương ngọn mắt
Mà hôm ngóng kẻ dõi sau đồi
Mây sầu cũng lại đang chờ bóng
Đắm mộng xưa thề bỗng xẻ đôi
Thoảng bữa phai mờ rát cặp môi
Còn đâu thuở ấy chợt xa rồi
Trao tình ngỡ ngọt giờ đơn chiếc
Gửi giấc mơ nồng đã lạnh côi
Bởi cõi thương người vương ngọn mắt
Mà hôm ngóng kẻ dõi sau đồi
Mây sầu cũng lại đang chờ bóng
Đắm mộng xưa thề bỗng xẻ đôi