Nửa mảnh trăng kia khá nhạt mầu
Khung trời tĩnh mịch suốt canh thâu
Tai nghe tiếng gió nơi thềm cửa
Mắt dõi màn đêm ở gác lầu
Bỗng tựa hư không , thôi chớ nẫu
Mà như trống rỗng , có đâu rầu
Heo may báo hiệu cành xa lá
Một kiếp vô thường ngả vạt nâu
Bài họa