Còn thương lối ngỏ một thân mình
Dáng ngả bên đời với lặng thinh
Nhạt nhòa sương đổ hoa mi mắt
Héo hắt mưa rơi ngập bóng hình
Mỏi đợi đường mây trông thấp thoáng
Mòn chờ cánh gió ngại phiêu linh
Bao gánh gian nan rồi cõng nặng
Cõi trần cố trọn kiếp phù sinh .
-219