Có còn một lối nào cho ta
Hay chỉ cơn đau chực vỡ òa
Nhánh rẽ đời kia làm vật vã
Chia phôi tim ấy phải mù lòa
Khi mà thể xác đầy nguyên vẹn
Nhưng để linh hồn đã thoát ra
Người hỡi đơn côi và cách biệt
Ngõ về địa ngục khoảng bao xa .
- 206