Cô độc trời xanh một cánh diều
Nương vào ngọn gió lượn xiêu xiêu
Tâm hồn lạc lõng theo ngày muộn
Thân xác lang thang với nắng chiều
Có chút nhớ nhung chìm bể khổ
Mãi còn rời rã thoáng hương yêu
Cuốn trong cõi mộng trần gian ấy
Lá rụng quay về chốn tịch liêu .
- 204