Ta ngồi đã hết cả mùa ngâu
Sương trắng bay qua ngập mái đầu
Áo mỏng vai phơi giờ bạc bẽo
Tình xưa bụi phủ chắc phai nhàu
Hoa thơm ngát tỏa chờ nơi ấy
Bướm mải mê tìm vẫn ở đâu
Dấu ái đong đầy lên mấy thuở
Ru gì giấc ngủ chẳng còn nhau
-189