Có phải nhân gian cõi đọa đày
Để rồi hóa kiếp lá Thu bay
Hoa rơi nước chảy mùa qua tháng
Bèo dạt mây trôi tối lại ngày
Khắc khoải sầu đưa trong dạ vắng
Đớn đau nặng gánh ở vai gầy
Canh dài ước mộng ru câu hát
Nhạt đắng bên lòng ai chẳng hay.
-177