Lơ lửng bên trời mãi chẳng bay
Hay đang chờ tiễn cuối chân ngày
Kể từ dạo ấy Trăng là Nguyệt
Mà đến bây giờ Vân gọi Mây
Tim vẫn giá Đông rơi tuyết trắng
Đời thêm mưa Hạ ướt vai gầy
Yêu người nên bốn mùa trông đợi
Để mộng mơ ngàn ngóng ở đây..
- 179