Mãi nợ tình này ngần ấy thôi
Ái ân một thuở đã xa vời
Bay theo gió thoảng mùi hương tóc
Bỏ lại son mờ nhạt sắc môi
Có lẽ ba sinh đâu chỉ thế
Dẫu sao duyên phận cũng xong rồi
Bởi chưng số kiếp như dao nhọn
Ngọt vết thương đau lịm cả đời .
- 198