Ngắm áng mây trôi phủ nguyệt mờ
Du hồn lãng đãng khắp trời mơ
Duyên tình đã đoạn thôi thương nhớ
Nghiệp phận vừa buông hết đợi chờ
Quạnh quẽ dòng tâm đem gửi mạng
U hoài ngọn bút viết thành thơ
Con tim mách bảo bao điều lạ
Phật đạo về nương mãi phụng thờ.
(Hoạ y đề)