Còn vết son xưa của dạo nào
Thu về vàng nắng gió xôn xao
Nụ hôn giã biệt khô môi thẫm
Nước mắt trông theo nhạt má đào
Say đắm bùng nhanh rồi tắt vội
Lửa yêu cháy rụi tự khi vào
Ái ân nghiệt ngã như giòng xoáy
Mãi cuốn ta chìm trong khát khao !
- 201