Chất chứa trong ta một khối sầu
Nỗi buồn thăm thẳm tựa sông sâu
Bến bờ mấy lúc sương giăng phủ
Mặt nước bao phen sóng đục ngầu
Tìm lại đường đi sao xám sắc
Lần ra chân lý đã xanh mầu
Cuộc đời rồi cũng luôn thay đổi
Biết thế nhưng tim vẫn nát nhàu .
- 056