Thu chết mang theo nỗi ngậm ngùi
Để làm đời mãi mất nguồn vui
Thơm nồng hoa mộng đang vào giấc
Lạnh lẽo chim di đã ngủ vùi
Chẳng biết nắng vàng rồi vẫn đợi
Và rằng mây xám bao giờ lui
Lá khô sẽ rụng trong chan chứa
Hỏi tiết Đông sang có ngọt bùi .
- 359