Tình chẳng thêm chi với nỗi buồn
Khi chiều xám xịt vẫn mưa tuôn
Bên trong khung cửa nhìn thành phố
Ở cuối đường đi giống lũ nguồn
Nhạc mãi vương sầu đôi mắt ướt
Đàn còn gảy nhịp ngón tay thuôn
Nghe lòng chất chứa bao u uẩn
Kinh nguyện ru đời vọng tiếng chuông .
- 347