Canh vắng nằm nghe tiếng thở dài
Đất buồn trăn trở vọng bên tai
Đường trần rảo bước đang mê mải
Một kiếp rong chơi cứ miệt mài
Khắc khoải hồn xưa còn lắng đọng
Muộn màng hương cũ đã phôi phai
Thời gian chẳng ghé về nơi hẹn
Vẫn thế xuân thì có đợi ai .?!
- 341