Trăng khuya vẫn chiếu bến giang đầu
Sương phủ che mờ bóng Nguyệt đâu
Ly rượu một mình bên phố cũ
Cánh chim cô độc tận thành sầu
Trong tình tỏa ngát mong manh vỡ
Có nụ hôn nồng chất ngất sâu
Kìa ánh tơ vàng đùa sóng bạc
Để hoa hờ hững rụng trên cầu .
- 222