Giông bão bao giờ mới tạnh đây
Làm cho đẫm ướt ở nơi này
Tiếng mưa lã chã buồn sâu lắng
Cơn mộng hao mòn lại bủa vây
Khao khát môi mềm sao chẳng cạn
Nhớ nhung tay ấm đã lên đầy
Ngàn trùng xa cách nào ai hiểu
Vật vã linh hồn kẻ dại ngây.
622