Quên sao buổi ấy xuống đò Hàn
Ảm đạm mây trời lệ chứa chan
Đã xót đìu hiu bầu nhụy rữa
Còn thương quạnh quẽ đóa hoa tàn
Qua sông sợi giữ âm thầm dệt
Vượt bến len chờ khắc khoải đan
Chết lặng con tim hình gặp cũ
Vần thơ gói nhớ gửi non ngàn.
Họa thơ VNTH