Cắt đứt dây chuông khép cửa rồi
Sao còn tới gặp để phiền tôi
Bàn tay đã xé bài thơ cũ
Ánh mắt thôi nhìn vạt nắng tươi
Buổi sáng lời kinh thầm góp giọng
Ban chiều tiếng mõ khẽ dồn hơi
Người ta phụ khó tham tiền bạc
Vẫn nhớ không quên mới khổ đời.
Giỡn chút mà em đã giận rồi
Xin đừng vậy nữa kẻo buồn tôi
Nhìn xem ở ngõ hồng thôi đẹp
Ngó thử trên cành phượng hết tươi
Ngóng đợi từng giây ngờ kiệt sức
Trông chờ mỗi phút tưởng mòn hơi
Về đi chẳng có người ta nản
Ứ nhớ nhung chi lại tủi đời.
03/12/2014
Phương Nguyên
21:25 - 02/12/2014
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ