Nặng nghiệp duyên đời võ vẽ thơ
Khôn ngoan núp bóng tưởng mù mờ
Tồng ngồng thả bút hơn đồ giỏi
Cặm cụi khều rơm kém lão khờ
Chữ chẳng đi hài vai diễn nhất
Văn không đội nón giá tiền mơ
Thi nhân cũng lắm buồn vui nhỉ ?!
Túi rách mà sao khối kẻ thờ.
*Tặng nhà thơ bụi Văn Thùy dã thi