Nẻo cũ thu mờ bóng nhạn sương
Mười năm lận đận chốn thương trường
Cơ mưu xóa đói không nhờ cậy
Bút lực thành danh phải tự cường
Đất Mẹ ngàn đêm vơi khói sóng*
Trời Âu sáu tết vọng vô thường*
Huyên già cội ngả bên thềm đợi
Tiếng lá sau vườn nỗi nhớ vương.
*Ba năm chưa về quê, sáu tết vẫn xa nhà.