Đắm mộng xưa thề lỡ xẻ đôi
Vùi bao kỷ niệm khuất lưng đồi
Thương ngày lẻ/ gót buồn thêm vội
Mắt nẫu trông mòn / ngập buổi côi
Để vẫn duyên thừa sao lại dối
Vì luôn chữ hẩm đó chăng rồi
Đường tơ vạn ngả tình mê lối
Ảo não trong lòng đắng giọt môi
Lhtnv. Nđt. Lttd. Gcđ. Bvđâ
Dẫu thoảng hương chiều rát cặp môi
Còn đâu buổi ấy chợt xa rồi
Vừa sâu mặn / bỗng giờ đơn gối
Chỉ gió hiu cành / đã lạnh côi
Bởi dạo thương người vương ngõ lối
Mà tim nhớ kẻ dõi non đồi
Mây sầu vất vưởng như chờ bội
Đắm mộng xưa thề lỡ xẻ đôi
Dẫu thoảng hương chiều rát cặp môi
Còn đâu buổi ấy chợt xa rồi
Vừa sâu mặn / bỗng giờ đơn gối
Chỉ gió hiu cành / đã lạnh côi
Bởi dạo thương người vương ngõ lối
Mà tim nhớ kẻ dõi non đồi
Mây sầu vất vưởng như chờ bội
Đắm mộng xưa thề lỡ xẻ đôi