Cõi nhớ đầy tim khổ vạn bề
Cho nhòa nỗi vắng của tràn mê
Mà trông bữa ấy xưa tình để
Bởi dõi ngày kia lặng bóng thề
Trả xót mi /dần rơi đẫm lệ
Đang hờn thắm ngọc /giữ nồng quê
Chìm trong mộng đó chiều hoang trễ
Bến cũ hoài thương tạt ngả về
Lhtnv. Nđt. Ltđ. Bvđa
Ngỡ đến lòng yêu chợt trở về
Cho dài nỗi đắng gửi hồn quê
Đôi lần cứ đợi thềm trăng trễ
Mấy buổi còn in vạt ngõ thề
Dẫu mới bao ngày trao mộng để
Do vừa những thuở đắm sầu mê
Chờ ai lỡ rớt rơi dòng lệ
Cõi nhớ đầy tim khổ vạn bề
Ngỡ đến lòng yêu chợt trở về
Cho dài nỗi đắng gửi hồn quê
Đôi lần cứ đợi thềm trăng trễ
Mấy buổi còn in vạt ngõ thề
Dẫu mới bao ngày trao mộng để
Do vừa những thuở đắm sầu mê
Chờ ai lỡ rớt rơi dòng lệ
Cõi nhớ đầy tim khổ vạn bề