Lạnh buốt ơi này giữa cảnh Đông
Làm ta rũ úa tủi thân Hồng
Khi hồn ngóng kẻ tình xưa rỗng
Bữa dạ mong người kiếp nửa không
Bởi dõi thời gian buồn khó lộng
Vì khơi kỷ niệm nhắc đau bồng
Tiêu điều cõi ruột bên thềm cổng
Ngõ vắng Xuân về mỏi mệt trông
Làm ta rũ úa tủi thân Hồng
Khi hồn ngóng kẻ tình xưa rỗng
Bữa dạ mong người kiếp nửa không
Bởi dõi thời gian buồn khó lộng
Vì khơi kỷ niệm nhắc đau bồng
Tiêu điều cõi ruột bên thềm cổng
Ngõ vắng Xuân về mỏi mệt trông