(Nđt, ltvt, ntvv, bvđâ)
Ơi người! chớ vội quẳng bầu thơ
Bậu hỏi làm chi mắt thẫn thờ
Sáng vãn vào phây liền để nợ
Trăng tàn hạ bút vẫn nằm mơ
Tròn đêm vợ bảo sao còn trớ
Nửa tháng chồng quên nguyệt đã chờ
Cũng tại vì mê đành ngớ ngẩn
Da mồi tóc bạc… lão nào đơ
Bậu hỏi làm chi mắt thẫn thờ
Sáng vãn vào phây liền để nợ
Trăng tàn hạ bút vẫn nằm mơ
Tròn đêm vợ bảo sao còn trớ
Nửa tháng chồng quên nguyệt đã chờ
Cũng tại vì mê đành ngớ ngẩn
Da mồi tóc bạc… lão nào đơ