(Nđt, ltvt, ntvv)
Vào thu lá rụng cảnh thêm buồn
Nắng trải mưa tràn giục giã tuôn
Bởi trọng miền xa người vẫy bút
Mà yêu ngõ vắng kẻ khơi nguồn
Mơ màng thả phú nên lời mượt
Nhã nhặn gieo vần để ý suôn
Một nỗi niềm riêng hoài muốn tỏ
Vì sao vội khuyết nửa trăng luồn.
Nắng trải mưa tràn giục giã tuôn
Bởi trọng miền xa người vẫy bút
Mà yêu ngõ vắng kẻ khơi nguồn
Mơ màng thả phú nên lời mượt
Nhã nhặn gieo vần để ý suôn
Một nỗi niềm riêng hoài muốn tỏ
Vì sao vội khuyết nửa trăng luồn.