Lại hỏi thương về những chốn xưa
Rằng mai tận thế chỉ dư thừa
Vì hoa Huệ vẫn tươi màu nắng
Bởi mắt anh hoài rạng quãng mưa
Biển hoá rừng dâu tình mãi nặng
Hồn in gót Ngọc nghĩa luôn vừa
Dầu ai lạc lõng miền sương gió
Cũng mảnh trăng vàng nguyện đón đưa
Nđt