Thu này lặng lẽ chỉ còn ta
Ngắm mảnh trăng vàng lạnh giữa ta
Khắc khoải trôi về cân nghĩa nợ
Âm thầm ở lại giỡn tình ta
Bờ xa nổi gió mây hờn bão
Biển vắng dâng triều họ diễu ta
Lệ dứt khô rồi tâm chẳng nghĩ
Riêng mình hạnh phúc bỏ từ ta
TA