Nắng tắt, buồn loang tím núi đồi,
Sương giăng lãng đãng lạnh hồn tôi.
Thương thân phiêu dạt cùng mây nổi,
Xót phận phù trầm theo nước trôi.
Sự nghiệp lênh đênh như bóng rỗi,
Công danh mỏng mảnh tợ hình trôi.
Mịt mù ai biết đâu nguồn cội,
Suốt kiếp loanh quanh cuộc lở bồi.
MỘT BÓNG