Mưa về bão giật cảnh buồn thêm
Để chút tình ai mãi giận thềm
Lặng lẽ chăn màn khơi mảnh trống
Tiêu điều gối mặt khởi dòng chêm
Buồng tim quạnh quẽ bơ phờ chiếu
Giọt nước đìu hiu ảo não kềm
Đã mấy Thu rồi quên bỏ mặc
Xuân tàn sắc trĩu chẳng còn êm
Để chút tình ai mãi giận thềm
Lặng lẽ chăn màn khơi mảnh trống
Tiêu điều gối mặt khởi dòng chêm
Buồng tim quạnh quẽ bơ phờ chiếu
Giọt nước đìu hiu ảo não kềm
Đã mấy Thu rồi quên bỏ mặc
Xuân tàn sắc trĩu chẳng còn êm