Lâu ngày xướng họa trải hồn trinh
Cứ sợ người ta chẳng nghĩa tình
Mỗi bận vào phây còn cảm thán
Đôi lần nhớ bạn nghĩ dời binh
Nhiều khi chán nản buồn thân Liễu
Lắm bữa thờ ơ tủi phận mình
Vẫy bút lan tràn mong giải lụy
Thôi cùng tỏ ý miễn chờ xinh
Cứ sợ người ta chẳng nghĩa tình
Mỗi bận vào phây còn cảm thán
Đôi lần nhớ bạn nghĩ dời binh
Nhiều khi chán nản buồn thân Liễu
Lắm bữa thờ ơ tủi phận mình
Vẫy bút lan tràn mong giải lụy
Thôi cùng tỏ ý miễn chờ xinh