Ôm ngàn kỷ vật nỗi sầu bi
Não mỏi mòn thêm có được gì
Cứ vọng ân tình vơi đã ngỏ
Nên chờ nghĩa đẹp để rồi nghi
Vần thơ mãi viết nay buồn hỏi
Dải phú hoài khơi những sợ ghì
Mộng vỡ tan tành đêm khó ngủ
Thương người thuở ấy nặng lòng ghi
Não mỏi mòn thêm có được gì
Cứ vọng ân tình vơi đã ngỏ
Nên chờ nghĩa đẹp để rồi nghi
Vần thơ mãi viết nay buồn hỏi
Dải phú hoài khơi những sợ ghì
Mộng vỡ tan tành đêm khó ngủ
Thương người thuở ấy nặng lòng ghi