Đôi vần ngọt dữ để rồi thanh
Lỡ đụng Chiều Xưa chẳng dám dành
Cũng bởi thơ đường sai bị quánh
Đâu từ ngữ điệu phải làm lanh
Lời gieo lại giữ thầm nên ngoảnh
Vận thả chờ ôm kỹ mới thành
Kẻ đã quen tài phong tự thánh
Nay người chỉ tập chớ lùa nhanh
Lỡ đụng Chiều Xưa chẳng dám dành
Cũng bởi thơ đường sai bị quánh
Đâu từ ngữ điệu phải làm lanh
Lời gieo lại giữ thầm nên ngoảnh
Vận thả chờ ôm kỹ mới thành
Kẻ đã quen tài phong tự thánh
Nay người chỉ tập chớ lùa nhanh