Trưa về bóng đổ bỗng trời mưa
Nỗi nhớ từng yêu chợt khổ vừa
Phố nhỏ hôm nào không sợ trũng
Đê dài bữa ấy chẳng hề thưa
Vì sao dạ thắt âm thầm dõi
Cứ vậy môi cười ảo não đưa
Tưởng mãi tình xa giờ vắng lặng
Vương hoài kỷ niệm những chiều xưa
Nỗi nhớ từng yêu chợt khổ vừa
Phố nhỏ hôm nào không sợ trũng
Đê dài bữa ấy chẳng hề thưa
Vì sao dạ thắt âm thầm dõi
Cứ vậy môi cười ảo não đưa
Tưởng mãi tình xa giờ vắng lặng
Vương hoài kỷ niệm những chiều xưa