Ngũ độ thanh, nhị bát điệp
Sương buồn bởi gió mãi này ơi
Lão gió đùa sương đủ vạn lời
Gió giỡn sương mờ luôn lại trải
Sương hờn gió mịt chả vào khơi
Vì sương cậy gió miền xưa khởi
Tại gió nhường sương nẻo cũ rời
Hỏi những làn sương ngày gió đợi
Sương mòn mỏi gọi gió ngừng rơi
Lão gió đùa sương đủ vạn lời
Gió giỡn sương mờ luôn lại trải
Sương hờn gió mịt chả vào khơi
Vì sương cậy gió miền xưa khởi
Tại gió nhường sương nẻo cũ rời
Hỏi những làn sương ngày gió đợi
Sương mòn mỏi gọi gió ngừng rơi