Lhtnv. Nđt. Ltđ
Vẫn thoảng còn đây lọn tóc bồng
Xưa chiều bóng ngả dạo hàn đông
Là ngây ngất buổi làn mi đượm
Bởi đẫn đờ hôm mạn bến hồng
Cứ ủ tim nồng thương vạn nỗi
Luôn chờ ái đẫm chảy ngàn sông
Vần thơ nẻo ấy như tràn đọng
Lặng lẽ cò bay cánh mỏi đồng
Vẫn thoảng còn đây lọn tóc bồng
Xưa chiều bóng ngả dạo hàn đông
Là ngây ngất buổi làn mi đượm
Bởi đẫn đờ hôm mạn bến hồng
Cứ ủ tim nồng thương vạn nỗi
Luôn chờ ái đẫm chảy ngàn sông
Vần thơ nẻo ấy như tràn đọng
Lặng lẽ cò bay cánh mỏi đồng
Lặng lẽ cò bay cánh mỏi đồng
Thêm hoài dặm nhớ gửi đầy sông
Mà như tiếng vỗ đang hòa vọng
Để tựa lời trao mãi nhắc hồng
Ngỡ chẳng ân dài khi nắng hạ
Quen dần buổi vắng mỗi mùa đông
Thì ai đã nói rằng mong kẻ
Trước ngõ lòng vương một thuở bồng
Thêm hoài dặm nhớ gửi đầy sông
Mà như tiếng vỗ đang hòa vọng
Để tựa lời trao mãi nhắc hồng
Ngỡ chẳng ân dài khi nắng hạ
Quen dần buổi vắng mỗi mùa đông
Thì ai đã nói rằng mong kẻ
Trước ngõ lòng vương một thuở bồng