Thi văn gọi “NỢ” có gì phiền!
Thử vướng xem, rồi nói mới “thiêng”
Sớm tối quên cơm, thành bụng loạn
Canh chày mất ngủ, cái đầu điên
Tìm thông ĐỐI khoái tầy ăn gỏi
Gặp bí VẦN rầu tựa đỡ khiên
Óc vặn, tim moi… thơ chất đống
Mơ sao đánh đổi nó ra tiền!
