Bổng chốc lòng ta não loạn rời
Sao đành thảng thốt hỡi người ơi
Đường xưa quạnh quẽ không hoà ý
Lối cũ đìu hiu chẳng quyện lời
Chạnh phút ban đầu đâu dễ bỏ
Thương ngày hạnh phúc đã cùng chơi
Giờ ôm nỗi đắng còn ươm đọng
Cuộc sống chừ đây cũng nửa vời
Sao đành thảng thốt hỡi người ơi
Đường xưa quạnh quẽ không hoà ý
Lối cũ đìu hiu chẳng quyện lời
Chạnh phút ban đầu đâu dễ bỏ
Thương ngày hạnh phúc đã cùng chơi
Giờ ôm nỗi đắng còn ươm đọng
Cuộc sống chừ đây cũng nửa vời