Mỏi bước chân chiều những mộng mơ
Hồn trăng thuở ấy đọng ven bờ
Men đời lãng tử còn chưa thấm
Mẻ rượu phong trần đã muốn ngơ
Chạnh nỗi lòng đau đêm gió thổi
Buồn tâm sự vỡ tối mây mờ
Bên đèn lả ngọn ngồi trau chuốt
Gởi gắm tình qua mỗi giọt thơ
(Ngũ Độ Thanh)
Xa rồi mộng ủ đón thuyền mơ
Cuộc lữ buồn tênh chẳng bến bờ
Sóng vỗ muôn trùng đêm trở lạnh
Mây vờn cửa nguyệt bóng ngồi ngơ
Đào nguyên khép lại mùa giai ngẫu
Địa phủ về qua lối huyễn mờ
Trả hết ân tình xưa đã nợ
Ta còn chữ xếp nhạt nhòa thơ
Cuộc lữ buồn tênh chẳng bến bờ
Sóng vỗ muôn trùng đêm trở lạnh
Mây vờn cửa nguyệt bóng ngồi ngơ
Đào nguyên khép lại mùa giai ngẫu
Địa phủ về qua lối huyễn mờ
Trả hết ân tình xưa đã nợ
Ta còn chữ xếp nhạt nhòa thơ