Nàng Bân khắc khoải nỗi đông sầu
Bởi đỗi thương chồng chậm vá khâu
Lạnh lẽo phương trời phai cảnh sắc
Đầy vơi cánh nhạn vỡ tông màu
Người chinh chiến mãi ân nào bỏ
Kẻ đợi trông hoài nghĩa cứ bâu
Cảm nghĩ thiên hoàng cho rét đậm
Trần ai cũng lụy với mong cầu
Nđt