Mộng vàng ấy khép lại từ lâu
Vẫn chẳng phôi phai nốt nhạc sầu
Mắt đẹp nồng nàn bao ký ức
Mi buồn khắc khoải một dòng ngâu
Tình trong trắc trở tình thêm sắc
Nghĩa chốn vương mang nghĩa đượm màu
Dẫu đã hư không thành khoảng cách
Nghe vùng luyến nhớ mãi còn nhau
(Đường luật bất luận)