Cuộc sống u hoài mãi nổi trôi
Sầu đau ngỡ cạn cứ vun bồi
Trần gian chốn nọ đầy giông bão
Cõi tạm đêm ngày chỉ nắng nôi
Rượi rã yêu hờn buông bỏ hết
Gầy hao tưởng nhớ vỡ tan rồi
Đời như vở diễn tuồng hai lớp
Nghĩ quả hơi buồn một kiếp tôi
Nđt