Bao ngày trĩu nặng nỗi nhiêu khê
Tự nhủ rằng quên những lối về
Có lẽ say tình mơ ước hẹn
Nên giờ tỉnh dạ giận cơn mê
Còn đâu giấc mộng đêm trăng tỏ
Dẫu đã tàn phai ánh nguyệt thề
Vẫn biết hương yêu đầy bến khổ
Ai ngờ mỏi gối bước chân lê !
hoahongnhung40 (Ttnt PhuGia)
10:09 - 19/12/2014