Ta vì rũ mất cả nguồn thơ
Cảnh vật tràn lan rõ thấy ngờ
Nẻo cũ buồn chan lòng lại nhớ
Duyên đầy tủi ngán não giờ ngơ
Cho hồn vẫn cảm trăm mù tối
Chỉ nỗi nào hay khối mịt mờ
Lẽ sống vô thường đâu thể liệu
Nên đành vất vưởng mộng rồi mơ
Cảnh vật tràn lan rõ thấy ngờ
Nẻo cũ buồn chan lòng lại nhớ
Duyên đầy tủi ngán não giờ ngơ
Cho hồn vẫn cảm trăm mù tối
Chỉ nỗi nào hay khối mịt mờ
Lẽ sống vô thường đâu thể liệu
Nên đành vất vưởng mộng rồi mơ