Nhìn ai thoáng bóng đã ra mừng
Có phải em về… giọt lệ rưng
Gốc cũ bằng lăng vui quá mức
Đường xưa phượng vĩ khoái vô chừng
Cơn sầu cách biệt đong trăm thúng
Nỗi khổ chia lìa vục vạn thưng
Phật Pháp nương thân dần thức tỉnh
Nhờ chuông tựa mõ trái tim bừng.
Họa thơ Phương Nguyên